tỷ số trực tuyến bet365_link bet365 khi bị chặn_đặt cược trận đấu bet365

Các nữ tu chăm sóc người lạ trong mùa xuân

Bệnh nhân Vũ Thị Hai (Chị Hai Maria) đi lại khó khăn, phải ra cửa cầu cứu các sơ. Sư cô xoa bóp cho bà cụ hồi lâu, sau đó đi đun nước ngọt với lá khế rồi dùng đất sét rửa sạch vết loét. “Con xin lỗi dì, để con chết đi!” Lời phàn nàn của cô khiến nữ tu quặn thắt.

Đó là công việc hàng ngày của 9 người phụ nữ để chăm sóc những bệnh nhân mắc bệnh hiểm nghèo này. Các tín hữu Công giáo, được giáo phận Nam Định đặc biệt gửi đến ngôi nhà ở Hồng An này. Thông thường, họ ở đây từ 4-6 năm, khi sức khỏe kém, giáo phận sẽ chuyển hướng. Đặc biệt, Shai Hai Maria, trợ lý phụ trách vấn đề nhà ở, đã ở đây 8 năm.

Chị Hai Liya (Ông Hai Maria) đã đích thân cung cấp dịch vụ cho khoảng 15 bệnh nhân dừng chân tại nhà tạm trú ở Hồng An, từ dọn dẹp đến phục vụ ăn uống. Ảnh: Trọng Nghĩa.

Nằm ven con kênh thuộc xóm 13 (xã Thọ Nghiệp, huyện Xuân Trường), phía sau rừng trầu cổ thụ, ngôi nhà Hồng’an với diện tích hơn 2000m2 có sức chứa gần 40 cụ già. Mỏ neo duy nhất bị ốm. Mái ấm nằm biệt lập với nhà thờ, ở dưới cùng của một xóm nhỏ, để bệnh nhân có không gian yên tĩnh.

Buổi sáng, mỗi ngày thường bắt đầu bằng bài tập thể dục của mọi người, sau khi các nữ tu thay tã và cho bệnh nhân uống thuốc. Ăn sáng xong, ni cô lên danh sách thực đơn rồi đi chợ. Họ trông giống như những người đơn giản, chỉ cần họ luôn xắn tay áo và buộc tóc cao để không vướng víu công việc là đủ. Chị hài hước cho biết: “Người già ở đâu về, chưa sống tập thể nên khó thu xếp cuộc sống. Họ dễ nổi nóng, phản ứng tiêu cực và không dễ quản lý như trẻ nhỏ”, Maria.

Vào ban đêm, những bệnh nhân tỉnh táo đến tụ tập, và các nữ tu khác học hát thánh ca và khiêu vũ … “Các bệnh nhân đã mở lòng và tham gia vào nhóm. Đây là thành quả của chúng tôi bởi vì khi họ mới bước vào, Hầu hết mọi người đều thỏa mãn khóc lóc, trốn vào góc tường hoặc chửi bới chửi bới “Nhiều người bị tai nạn, đau nhức xương khớp hoặc đêm nằm nghỉ, buộc phải đứng dậy giữ chân tay.

Các nữ tu sử dụng bếp củi để tiết kiệm chi phí vì cả gia đình chỉ tiêu 20 triệu đồng mỗi tháng. Ảnh: Trọng Nghĩa .

Mặc dù được gia đình tin tưởng theo tôn giáo nhưng chị Halia không được gia đình ủng hộ để theo nghề mà phải trốn đi nhà thờ từ năm 12 tuổi. Bây giờ, sau 34 tuổi, cha mẹ khóc mỗi khi nhìn thấy con. Tết đến, chị Himalia chỉ được về quê vì bận chăm sóc những người thân khác một ngày.

“Khi đã ở trong nhà thờ, học viên sẽ không được phép có gia đình riêng của mình.” Nghĩ về bản thân và chăm sóc người khác sẽ khiến cô ấy hạnh phúc hơn trong lòng, “Chị Hai Maria nói. — -Cuối cùng, một nữ tu khác nhắc Sơ Mary vào phòng tiêm thuốc, người kỳ cục ở đây không phải lúc nào cũng khỏe mạnh, để chăm sóc người bệnh, chăm sóc lẫn nhau, họ đều đi học trường Y Ninh Bình 3 năm rồi.- — Chị Phạm Thị Lụa (53 tuổi, trưởng mái ấm Hồng Ân) khi đặt chân đến ngôi nhà này cách đây 5 năm cảm thấy sợ hãi: “Người già nhiều bệnh rồi, sợ lây, sợ bẩn. Nhưng sau vài ngày thích nghi, công việc ở đây rất bận rộn, nên tôi không nghĩ rằng nó không ở trong làng. tôi cũng vậy. “

Trời lạnh, chị Dieppe Maria (31 tuổi) cũng phải giặt quần áo vì máy giặt chỉ có thể giặt quần áo một mình. Ngoài việc nấu nướng, vun xới cho vườn rau rộng 200m2, chị còn nhờ các bạn trẻ. Chị em cùng bệnh nhân dạy giáo lý, nhiều đêm phải chở bệnh nhân đi cấp cứu, chị Dieppe Maria cũng là tài xế bất đắc dĩ, chị kể. – Những cái Tết ở đây thường là không khí lạnh lẽo giữa những bức tường xám xịt. Trung. Bệnh nhân bất tỉnh đi lại suốt ngày, nhưng giữ im lặng .—— Thánh đường còn là nơi giáo lý, nơi giải tội, là nơi biểu diễn văn nghệ nhỏ của các thành viên trong mái ấm. Ảnh: Trọng Nghĩa .- — Ban đầu, nhà này chỉ có một số bệnh nhân không đủ tiền viện phí được các sư cô nhận nuôi, nhiều năm sau, những đứa trẻ không đủ điều kiện nhận nuôi cũng được cha mẹ đưa về đây chăm sóc.

Chị Dương Thu Hằng (Thành phố Nandin), vì nghèo, anh phải gửi mẹ về nhà và rơi nước mắt kể: “Tôi rất ngưỡng mộ các nữ tu sĩ vì mẹ tôi kể rằng một ngày họ nấu cháo lúc nửa đêm và họ không muốn ăn nên họ phải đi. Cho cô ấy một ít Phở. Nếu bạn không cho chúng ăn, hãy cho tôi biết. “Bà bỏ lâu rồi”

Đại gia này tiêu khoảng 20 triệu đồng trong một tháng, nhưng không có thu nhập, chỉ sống nhờ vào bố già. Các sư cô cũng có một số tiền nhỏ, nhưng không phải của mình mà luôn trích quỹ gia đình, những lúc bất trắc.

“Tôi không biết sẽ đi đâu trong tương lai, nhưng tôi vẫn thích những nơi tôi đã đến. Chị Hai Maria nói: Cầu xin Chúa “Xin Chúa giúp con ở với con” luôn là niềm tin vững chắc của chúng tôi.