Nửa đêm, anh Nguyễn Hữu Hà (40 tuổi) vẫn hớt hải với cơn mưa nặng hạt trút xuống ngoài sân. Cây chanh la hán sẽ chết do lũ, công nhân ngủ quá lâu nên Hà nhảy xuống xe máy rời trang trại 12 km. “Gọi ngay máy bơm đến cứu cây này.” Khi thấy nước chảy đến đầu gối, anh liền hướng dẫn công nhân. Mưa tạnh, nước rút, Hà thở phào nhẹ nhõm khi nhìn đồng hồ điểm 5 giờ sáng-cho đến năm 28 tuổi, chưa bao giờ mất hết gia sản, Hà biết chính xác số tiền đó phải trả là bao nhiêu. – Bố mẹ Nhân rất nghèo, có 5 anh chị em nên năm 13 tuổi, Hà đã lên Hà Nội bán báo kiếm sống, sau đó bán hoa quả. Hà có trong tay 300 triệu đồng khi mới 24 tuổi. Anh dồn hết tiền về Bắc Giang lập trang trại vì “yêu nông nghiệp và luôn muốn làm chủ nông nghiệp”.
Trong những năm đó, dịch cúm gia cầm liên tục khiến thịt gà và quả lý gai không bán được. Vì đói nên “bay như chim” suốt đêm. Vườn vải thiều có hàng nghìn cây vải trĩu quả chín đỏ, giá ban đầu 1500 đồng / kg, nay rớt giá đỏ không có người mua. Sau 4 năm bị giam giữ, Hà chính thức trắng tay. Chủ nợ siết hết giá trị, sổ đỏ quê quán phải bảo lãnh trả nợ. -Tôi nằm trong trang trại, khóa trái cửa. Con chó cắn lớn vào đêm khi chủ nợ yêu cầu một lần nữa. Tôi tự nhủ: “Đời nào cũng phải ngước nhìn, có ngày mở mắt ra”, Hà tâm sự – Trong một tháng, chủ và 30 con chó chỉ ăn 1/5 lượng cơm. .Cho đến khi con chó chết đói, chỉ còn 3 con chó, anh dẫn chúng sang nhà hàng xóm, 4 giờ sáng anh lặng lẽ bắt xe từ sân bay về Nga, vì “đây là con đường duy nhất”
trả nợ tại nhà Nợ nần, cái khổ của vợ chồng Hà, vì hết hạn visa, bị đuổi ra khỏi nhà, trong tay chỉ có 17 triệu đồng
Khi tiễn bố mẹ và anh từ căn nhà cấp bốn. Khi chúng tôi gặp nhau, anh ấy khoác ba lô lên, tạt vào sân và sống “Đã mấy năm trôi qua nhưng cuối cùng tôi vẫn chưa có gì. Tôi vẫn không thể hạ quyết tâm của anh ấy để xây cho bố mẹ một ngôi nhà tử tế”, Tra tấn kể.
“Đứng ở nơi anh ngã xuống. “Về buôn bán hoa quả, vợ chồng Hà vào Thạch Thành ở TP Thanh Hóa chở dứa về Bình Kiều, TP Hải Phòng bán thì bị dập nát, phải bỏ đi, các xe sau Hà phân loại theo khối lượng rồi cho vào bao. Khách hàng không phải mất công lựa chọn nên càng thích mua hàng hơn. Mùa dứa kéo dài hơn 3 tháng mà Hà lãi hơn 300 triệu đồng.
Anh Hà cho rằng nếu kinh doanh thì vẫn có thể làm giàu, nhưng Với một ngành chanh bền vững, ở xứ này, nguồn gốc xuất xứ là sự lựa chọn đúng đắn Nhiếp ảnh: Phạm Ngà .
Một chiến thắng vang dội, nhưng khi thấy nhà cung cấp chanh đứng trước khách hàng, tôi vẫn Cảm thấy “thích lắm”. Có ngày trồng sẽ thất thu. Chanh rất được ưa chuộng nhưng không có bữa ăn, bữa bán bột. Hơn nữa, huyện Hình An rất ít đất nên trồng đủ loại là có thể trồng được ”, Hà nói. Khi vắng mặt, Hà đã chặt phá vườn bưởi Dean’s, có diện tích 1,7 ha. Lúc đó, giá bưởi là 30.000 đồng / quả, nhà vườn bị giải tán, ông Nguyễn Hữu Bộ, 66 tuổi, tức tối quay lại rồi trốn đi nơi khác. Mấy ngày sau, bố nguôi giận, Hà nói với bố: “Con còn nhỏ, con không thể sống mãi như thế này được. Bố kêu con cố lên”.
Về một nhà thảo dược đã nhờ anh ta giúp trồng chanh và tư vấn kỹ thuật. Hãy nhớ rằng khi thất bại ở tuổi 24, anh ta chỉ có 3 cổ phiếu vốn, và anh ta chỉ đầu tư 1 cổ phiếu để phòng thân. Hãy làm theo tiêu chuẩn chanh của VietGAP và liên hệ với công ty để biết thêm thông tin. Anh ấy thức cả ngày cho đến sáng để đọc tài liệu và học các kỹ thuật trên mạng.

“Anh ấy là một người nghiện công việc. Anh ấy luôn nhìn vào điện thoại và máy tính. Mặc dù vậy, tôi đã gọi cho anh ấy 3 lần mà không thấy hồi âm.” Hãy nghĩ về vợ của Hà, chị Nguyễn Thị Kim Ou, 28 tuổi.恩 (Nguyễn Thị Kim Oanh).
Anh Hà nhập chanh từ Úc, Mỹ, cây nào cũng bán, Oanh không muốn trồng, thấy chồng quyết tâm trồng chanh nên đưa về quê, đòi ly hôn. Anh Hà nói với vợ: “Anh ơi anh không từ chức được, nhưng nghề anh không từ chức được. Thôi, cho anh một năm, anh sẽ chứng minh cho em thấy”
Vụ chanh đầu tiên Hà trúng 20 triệu Đồng Việt Nam. Một năm sau, Oanh đồng ý vì sự cương quyết của chồng. – “Tôi cung cấp thêm vườn bưởi nhà người ta, tôi chặt chanh ra, sau này giá chanh lên cao, nhiều người muốn mua lại nên chuyển nhượng lại cho họ kiếm lời và mở rộng diện tích trồng ở nơi khác , ”Hà nói.
Lúc đầu, cứ cuối tuần, Hà chạy xe ôm.Từ Xing’an ra Hà Nội, đến siêu thị bán chanh, tôi hỏi khách về nhu cầu của họ rồi điều chỉnh. Anh rút kinh nghiệm “Dù sản phẩm của chúng ta có chất lượng đến đâu nhưng nếu không được mời thì cũng sẽ trở nên nhàm chán giống như một cô gái xinh đẹp ngồi trong góc nhà.” Anh học marketing.
Năm 2015, Hà xin hạt giống từ Mỹ và Úc về trồng thêm chanh cảnh. Đến cuối năm, anh thuê một nhóm chuyên gia tiếp thị và trả cho họ 20% lợi nhuận của mỗi cây để bán cho anh. Hà chi 200 triệu thuê nhà ở chợ hoa Long Biên và trung tâm mua sắm lớn ở Hà Nội để “gái đẹp” có thể ngắm được nhiều thứ nhất.
Mỗi năm, anh thu khoảng 23 tấn tại trang trại. Chanh, cam trên 20 tấn, nho trên 2 tấn trồng theo tiêu chuẩn VietGAP, giá thành đắt hơn bình thường, giá thành sản xuất thấp hơn nhờ áp dụng khoa học kỹ thuật. Kính thưa. Gia đình Hà thu nhập mỗi năm khoảng 5 tỷ.
Khi uy tín đã cao, Hà xin đầu tư tiền mở rộng diện tích trồng chanh bằng cách trồng thêm cam, bưởi. Hiện Hà sở hữu 4 trang trại ở Hưng Yên, Bắc Giang, Thanh Hóa và Nghệ An, tổng diện tích khoảng 48 ha. Du Xuanhuan, Chủ tịch Ủy ban nhân dân thị trấn Tân Dân, cho biết: “Anh ấy dám nghĩ và làm, điều này đã giúp Kazakhstan để lại một di sản.” – Giờ đây, ông MIIT không còn phải nghĩ về đứa con trai “thoái hóa” của mình. . Chiều nào anh cũng cùng vợ đi điều trị phục hồi tinh thần. Còn Oanh, tôi không còn ngồi chợ bán dứa nữa mà ở nhà chăm con, giúp chồng ăn học. Anh nói: “Con mắt nhiều lắm. Nhiều khi phải học hỏi và tham khảo thị trường. Nông nghiệp thì không thể cứ làm giàu cho mình được. Mình phải không ngừng học hỏi cái mới, đừng lạc hậu, sẽ có người bắt kịp ngay” — Fan Ya