Người công nhân 29 tuổi kể lại việc anh lục lại trí nhớ của cô khi nhặt rác ở nhà số 125, rồi thở phào. Sau đó cô ấy móc túi quần ra tìm điện thoại và báo cáo tình hình với tổ trưởng, tổ phó. Đã tám năm, Huế quay cuồng giữa hai dãy phố Trúc Bạch và Nguyễn Trung Trực, chưa bao giờ thấy “đen” như lúc này.
“Chị ơi, dịch từ Trúc Bạch” Huệ nói nhanh. Về vấn đề này, Phó giám đốc 37 tuổi, tổ 1 của công ty môi trường đô thị Phạm Thị Xim, Hà Nội, đang chuẩn bị đi ngủ và đi làm lúc 4 giờ sáng thì tỏ ra ngạc nhiên.
Từ ngày 7 tháng 3, cô Xim làm việc ở vòng ngoài của khu biệt lập Trúc Bạch. Ảnh: Phạm Nga .
Cả đêm hôm đó Xim không ngủ. Cô đã làm việc trong môi trường hơn 15 năm, cũng là những năm cô làm việc ở khu Trúc Bạch. Cô biết người thân của mình hàng ngày, bất kỳ gia đình nào có em bé sơ sinh hoặc người giúp việc. Tuy nhiên, cô ấy không biết liệu cô ấy đã tiếp xúc với “bệnh nhân 17” hay hiện tại cô ấy là người vận chuyển nCoV. Tưởng tượng đến sự ngỡ ngàng của đồng nghiệp, nghĩ đến hai đứa con lớp 7 và lớp 5, chồng chị làm nghề chở hàng ở chợ Tống Nguyên mà chị không khỏi “lòng như lửa đốt”. – 4 giờ sáng, Yên Viên, ngôi nhà nhỏ cách Trúc Bạch 11 cây số, lúc nào cũng sáng. Xim quen đứng dậy dắt xe ra khỏi nhà. Cô ấy nói: “Tôi không muốn đi bộ, nhưng chân tôi đang đi.” Sau khi lái xe được 25 phút, cô ấy bắt đầu làm việc. “Mệt mỏi và chán”, nhưng trên tay vẫn đeo găng tay, khẩu trang và đồng phục (hơn bình thường một lớp), cô đẩy xe hàng về. Lại tiếng chổi tre xào xạc ngoài phố, lộc vừng thay lá.
Tôi chưa bao giờ thấy con phố này nhộn nhịp như vậy vào sáng hôm đó. Người dân lo dịch bệnh bùng phát nên đổ xô về chợ Châu Long cách Trúc Bạch khoảng 100m, mặc hơn 29 Tết tay xách nách mang. Ở Cửa Bắc, cách Trúc Bạch hơn 100m, hàng phở được làm ra để chuẩn bị cho ngày bán hàng mới nhưng đã bị vứt xó, đóng cửa. Hai thùng mì và tôm. Anh trai của anh ta ở Taiping ngay lập tức thuê một chiếc ô tô, chở về nhà và cung cấp cho anh ta 5 con gà, 3 kg thịt lợn, một bao rau và 20 kg gạo.
9h sáng, Xim nhận được điện thoại của cấp trên. Hãy động viên anh ta và để anh ta dẫn đầu đội chất thải y tế trong khu vực cách ly. Cô nói: “Chân tôi đung đưa.” Khi bước vào hàng rào phía trước, Xin nhìn thấy nhân viên y tế đeo khẩu trang để đo thân nhiệt của một người. Cô nhận ra những gương mặt thân quen và nhiều nhu yếu phẩm mà chính quyền Hà Nội chuẩn bị cho họ trong những ngày bị cô lập. Mọi người nghiêm túc, đừng lo lắng như bên ngoài. Các công nhân ngay lập tức tham gia nhóm quyên góp túi rác, bột, bình xịt khử trùng và giới thiệu quy trình xử lý chất thải chống dịch cho người dân.
Trước khi cách ly, nhân viên khu gọi điện cho chị Xim để đưa cho chị một chai nước và thức ăn diệt khuẩn, với lời nhắn “Hãy cho tôi chai nước này để an toàn hơn khi làm việc”. Anh công nhân nói: “Chính câu nói này đã xoa dịu nhịp tim của tôi.”
Chiều ngày 9/3, công nhân môi trường xóm Trúc Bạch được nhận thêm đồ bảo hộ và học cách Bảo vệ bạn khỏi ảnh hưởng của hào quang. vào ban đêm. Hình: Pan Yang.
Đội y tế số 1 phụ trách khu vực Trúc Bạch và khu vực Nguyễn Trung Trực kéo dài từ đường Thanh Niên đến Hàng Tại khán đài Hàng Đậu (Hàng Đậu), tổng cộng 17 nhân viên quét dọn được chia làm ba ca mỗi ngày, đặc thù công việc vẫn đang đứng trước nguy cơ lây lan bệnh truyền nhiễm.
Trước đây, nỗi lo lớn nhất của Xim và Huệ là lượm kim tiêm ở ngã tư vườn và xe buýt. Nhưng trận dịch này đã tiêu diệt tất cả mọi người. Thời gian bùng phát quá gần đây, thời gian ủ bệnh và mức độ lây truyền vẫn chưa rõ. Cô Xim cho biết: “Có 12 người trực ca đêm, nhưng đến ngày 7 tháng 3, 5 người xin nghỉ vì sợ hãi.”
Một ngày sau, giám đốc công ty và nhân viên y tế khu vực đến hướng dẫn cả đoàn. Cơ chế lây truyền, cách phòng chống dịch bệnh, từ đó đo hai lần mỗi ngày vào đầu ca và cuối ca. Mọi người đều được trang bị đồ bảo hộ lao động, thuốc sát trùng, nước mắt, nước súc miệng … Nhóm trưởng Lê Minh Thịnh tuyên bố: “Tất cả chị em trong nhóm đều chưa từng mắc bệnh này. Nhân với số 17. Xin cảm ơn Nhân viên y tế giải thích cặn kẽ thì chúng tôi mới biết cơ chế lây truyền của bệnh, khi qua khỏi thì khả năng xảy ra là rất nhỏ, chị Thịnh cũng yêu cầu cả đoàn xét nghiệm Covid-19 để trấn an mọi người.
Vài ngày tới Trong những ngày tới, đội công nhân môi trường số 1 Ba Đình còn được Ban dân vận phường Trúc Bạch hỗ trợ gạo và trang thiết bị, mỗi ngày quan tâm một lần có thể giúp cho 17 công nhân cảm thấy “khỏe”.Anh Âu có nhân viên hỗ trợ, “Công việc đảm bảo. Công nhân Lê Thị Huệ sau vài ngày ổn định tinh thần đã trở lại làm việc.
Chị Xim nói:” Đừng lo. Nhưng đừng để mất cảnh giác. Tối 10/3, cô ta đắp mặt nạ mới và đồng thời đưa chồng đến phòng khác.
Mỗi khi đẩy xe rác từ dốc tầng hầm, chị Hạnh (ngoài cùng bên trái) cần thêm 3 người đẩy. Ảnh: Hải Hiền .
Khó khăn lắm mới đẩy được chiếc xe rác cỡ lớn ra khỏi hầm, cửa vừa đóng, công nhân môi trường Nguyễn Thị Quyên (53 tuổi), tôi mới dám thở phào.
Xuyên qua hai lớp mặt nạ, cô đã gọi một đồng nghiệp đến giúp mình. Trời nóng như mùa hè.
Trước Tết, chị Quyên chỉ làm vườn bên ngoài, nhưng kể từ khi dịch bệnh Covid-19 bùng phát, 2/3 số công nhân làm vệ sinh tầng hầm tại khu đô thị Xuân Phương, Nam Từ Liêm đã xin nghỉ việc và chị được chuyển công tác. Đang làm mạnh thì thùng rác bốc mùi hôi thối khiến chị choáng váng, chị Quyên nôn ra mật xanh mật.
Người thanh niên 53 tuổi gắn bó với nghề trồng lúa và làm nông nghiệp ở nông thôn hơn 30 năm chưa bao giờ nghĩ mình sẽ bỏ nhà ra đi. Làng tre. Nhưng đợt dịch tả lợn châu Phi đầu năm 2019 đã khiến anh mất nhiều năm. Hàng chục con lợn giống bị chết, thiệt hại trên 100 triệu đồng hầu hết là vốn vay. Cô ấy thức dậy lúc 5 giờ sáng mỗi ngày, nghe lời hàng xóm và bắt xe ôm đến Xuân P để làm công việc dọn dẹp.
Tháng 2 năm 2020, bản dịch của Covid 19 xuất hiện tại một chung cư ở Việt Nam. Chị Quyên làm việc với một người Trung Quốc nghi bị bệnh khiến mọi người xúc động. Phụ nữ lo lắng cho nhau. Cô từ chối lời xin phép của ai đó: “Chỉ cần vệ sinh cẩn thận là khỏi lo lây nhiễm”, cô trấn an mọi người. Cô dùng khẩu trang bình dân, đeo 2 cái một lúc, bên trong là khẩu trang y tế kháng khuẩn, bên ngoài là khẩu trang che kín mặt, mở được 2 mắt. Cô cũng mua một chiếc găng tay vải bên trong găng tay cao su ở khuỷu tay. Quần áo thay trong quá trình dọn rác cũng nên ngâm kỹ trong xà phòng và nước nóng, sau đó phơi ở nơi khô ráo. Cô dùng máy sấy tóc để làm khô dưới mưa.
“Người quản lý của chúng tôi yêu cầu chúng tôi phải rửa tay thường xuyên và tránh để tay lên mặt. Hãy đeo găng tay và bỏ một chai cồn khô khử trùng vào túi. Hãy tự do làm việc”, thưa bà. Bà Quinn kể tiếp: “Ở nơi làm việc của tôi, cứ 15 phút lại có một phụ nữ xịt cồn khử trùng. Cô ấy phải đeo khẩu trang từ trong nhà ra cửa lấy đồ” – Người được bà Quinn nhắc đến là bà Han . Anh Hannah (48 tuổi) quê ở Phúc Thọ, Hà Nội, dọn dẹp căn hộ được sáu tháng, trước Tết, chị Hạnh lau sàn phòng khách nhưng được cử đi dọn rác do không có người. Khi dọn dẹp, những người ở tầng trên sẽ vứt rác vào ngăn kéo, không thể tránh khỏi nước đen tạt vào người, Hannah nói rằng cô nên vứt áo khoác đi vì chúng có mùi rất khó chịu. Nó cũng khiến cô ấy bị bệnh.
Gần đây, bệnh Covid-19 diễn biến rất phức tạp, để bảo vệ sức khỏe của mình, Hạnh đeo hai khẩu trang mỗi lần rửa, ngoài khăn giấy ra, người cũng rất khỏe mạnh. Xịt cồn khử trùng trực tiếp lên khẩu trang, quần áo và cả mặt để “diệt vi rút”. “

” Một ngày trong đám cưới, tôi đeo mặt nạ. Việc ăn uống khiến mọi người ở đất nước này giống như người ngoài hành tinh “. Cô Han cười và nói rằng cô không xấu hổ vì điều đó. Không phải cho bạn mà cho những người xung quanh. Hãy giữ lấy nó”. Nói.