Sợ té xuống mương nên ban ngày chỉ dám đi bên mương, ban đêm đi bộ trên ruộng. Uống nước nhưng không quá nặng để mẹ đỡ mỏi lưng, người cháu mua cho bà một con chó. Con chó tiếp tục bám vào chân anh ngày đêm. Một đêm, đến 10 giờ đêm mà vẫn chưa ra đồng, con chó lao vào phòng và đánh thức. “Con chó khô mềm, nó chỉ ăn cá chứ không ăn thịt chứ đâu có đáng buồn.” Mỗi mùa bà Chúa thu nhập chỉ vỏn vẹn 6 triệu đồng. Con cái Chúa thường trách: “Mẹ già rồi nên làm thêm, nghỉ ngơi”. Rồi thấy bà kiên trì, họ nguôi giận: “Ăn được nửa chén cơm rồi đi làm”

Bà Chúa bảo, mùa này mình thôi cố gắng rồi cũng thôi, vì có thể sẽ hết Làm việc rất nhiều. . Tuy nhiên, bất cứ khi nào cô muốn nghỉ ngơi, nhiều người lại nài nỉ cô: “Thôi Băng cố gắng làm việc theo thời vụ, bốn việc không ai làm thì mọi người rút nước giúp ruộng”.